Vì mèo mà cuộc sống họ nhà chuột trở nên khó khăn. Ngày nào chuột cũng bị mèo săn bắt.
Một hôm, họ nhà chuột tụ họp bàn tính xem làm cách nào để thoát được mèo. Bàn đi tính lại, chuột không nghĩ được giải pháp nào.
Bấy giờ một con chuột nhắt mới lên tiếng:
─ Tôi xin có ý kiến. Sở dĩ chúng ta bị bắt là bởi vì chúng ta không biết khi nào mèo đến cạnh chúng ta. Bây giờ, chúng ta hãy đeo cái chuông này quanh cổ mèo. Như vậy, khi nào mèo đến gần, chúng ta sẽ đều nghe rõ và dễ dàng lẩn trốn.
Lời đề nghị này được mọi người khen hay.
Cho đến một lúc sau, một con chuột già đứng dậy và nói:
─ Tốt lắm, thế nhưng ai sẽ là người đeo chuông cho mèo đây?
Lũ chuột cứ con này nhìn con kia không con nào nói gì. Thấy vậy, chuột già liền bảo:
─ Nói thì bao giờ cũng dễ nhưng làm thì mới khó.
Bài học rút ra: Lời nói luôn đi kèm với hành động, có những lời nói ra thì dễ nhưng đến khi làm rất khó. Vì thế con phải suy nghĩ thật kỹ trước khi nói ra.